Sâm cầm ngày nay dần trở nên hiếm đến mức có tiền cũng phải đặt cả tháng may ra mới được vài con hoặc kém may mắn hơn là xơi nhầm hàng giả sơn cầm đội lốt sâm cầm. Sơn cầm hình dáng khá giống sâm sầm, chỉ khác hai đặc điểm là chân không có ba đồng xu (ngón chân có màng nhỏ như đồng xu) và đầu không có cục sừng trắng.
Sơn cầm có giá chỉ vài chục ngàn đồng một con nhưng sau màn phù phép đã hóa tiền triệu, hóa thành món ăn của ông hoàng bà chúa thời nay. Khi những chủ doanh nghiệp bự, quan chức to rủ nhau vào nhà hàng, khách sạn để xơi sâm cầm thì Trần Nhữ Giáp lặng lẽ đi trước một bước, sưu tập chúng về nuôi sinh sản.
Điều kiện nuôi nhốt được anh mô phỏng giống như tự nhiên chúng sinh sống, cũng có mặt nước, cũng có bèo, có cây. Thế là những con sâm cầm đực mắt đỏ, mồng to quên mất cảnh giam hãm tù đầy để điềm nhiên leo lên mình lũ chim mái. Chúng giao phối ở ngay trên mặt nước giống như vịt.
Sau cuộc yêu, sâm cầm mái tự tha bèo tây trong chuồng để lót ổ đẻ. Mỗi mùa chúng đẻ từ 4-8 trứng. Khi ấp trứng sâm cầm mái rất nhút nhát, tay người động vào là bỏ tổ nên cần tuyệt đối giữ yên tĩnh. 16 con sâm cầm non đã được ra đời theo phương pháp này ở trại. Hiện chúng đã thau tháu lớn bằng cha, bằng mẹ để bước vào độ tuổi sinh sản. Trong quá trình nuôi sâm cầm, những con không đủ tiêu chuẩn làm giống sẽ bị thải loại. Trần Nhữ Giáp phát hiện ra một điều là thịt sâm cầm bắt trong tự nhiên ngon ngọt nổi tiếng nhưng khi nuôi nhốt trở nên nhạt dần, không khác thịt như chim thông thường....
Bởi vậy, ngoài bổ sung giá đỗ, mộng mạ, định kỳ hằng tuần lũ sâm cầm còn được chủ nhân cho uống nước sâm Cao Ly chính hiệu để có được độ ngọt, mùi thơm như chim trong tự nhiên. Sinh sản được trong môi trường nuôi nhốt đã mở ra hướng đi mới cho Vườn chim Việt là nuôi sâm cầm thương phẩm.
Miên man về chuyện loài chim ăn củ sâm, anh kể với tôi dự định một hai năm tới sẽ tặng lại cho Hà Nội 50-100 con sâm cầm để thả xuống hồ Tây cho thỏa ước mơ: “Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ, vỗ cánh mặt trời” (nhạc Trịnh Công Sơn). Bầy sâm cầm ấy đã được thuần hóa, không di cư nữa mà thành công dân đặc biệt của Thủ đô.
Sơn cầm có giá chỉ vài chục ngàn đồng một con nhưng sau màn phù phép đã hóa tiền triệu, hóa thành món ăn của ông hoàng bà chúa thời nay. Khi những chủ doanh nghiệp bự, quan chức to rủ nhau vào nhà hàng, khách sạn để xơi sâm cầm thì Trần Nhữ Giáp lặng lẽ đi trước một bước, sưu tập chúng về nuôi sinh sản.
Điều kiện nuôi nhốt được anh mô phỏng giống như tự nhiên chúng sinh sống, cũng có mặt nước, cũng có bèo, có cây. Thế là những con sâm cầm đực mắt đỏ, mồng to quên mất cảnh giam hãm tù đầy để điềm nhiên leo lên mình lũ chim mái. Chúng giao phối ở ngay trên mặt nước giống như vịt.
Sau cuộc yêu, sâm cầm mái tự tha bèo tây trong chuồng để lót ổ đẻ. Mỗi mùa chúng đẻ từ 4-8 trứng. Khi ấp trứng sâm cầm mái rất nhút nhát, tay người động vào là bỏ tổ nên cần tuyệt đối giữ yên tĩnh. 16 con sâm cầm non đã được ra đời theo phương pháp này ở trại. Hiện chúng đã thau tháu lớn bằng cha, bằng mẹ để bước vào độ tuổi sinh sản. Trong quá trình nuôi sâm cầm, những con không đủ tiêu chuẩn làm giống sẽ bị thải loại. Trần Nhữ Giáp phát hiện ra một điều là thịt sâm cầm bắt trong tự nhiên ngon ngọt nổi tiếng nhưng khi nuôi nhốt trở nên nhạt dần, không khác thịt như chim thông thường....
Bởi vậy, ngoài bổ sung giá đỗ, mộng mạ, định kỳ hằng tuần lũ sâm cầm còn được chủ nhân cho uống nước sâm Cao Ly chính hiệu để có được độ ngọt, mùi thơm như chim trong tự nhiên. Sinh sản được trong môi trường nuôi nhốt đã mở ra hướng đi mới cho Vườn chim Việt là nuôi sâm cầm thương phẩm.
Miên man về chuyện loài chim ăn củ sâm, anh kể với tôi dự định một hai năm tới sẽ tặng lại cho Hà Nội 50-100 con sâm cầm để thả xuống hồ Tây cho thỏa ước mơ: “Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ, vỗ cánh mặt trời” (nhạc Trịnh Công Sơn). Bầy sâm cầm ấy đã được thuần hóa, không di cư nữa mà thành công dân đặc biệt của Thủ đô.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét